- Thưởng trà từ lâu đã được mệnh danh là thú vui tao nhã của những người yêu thích sự ung dung, tự tại. Người ta thường sưu tập đủ loại trà trên mọi miền của tổ quốc, khắp nơi trên thế giới, mỗi loại trà lại có một công thức pha chế riêng biệt. Không dễ dàng để pha một ấm trà nhưng vẫn giữ đúng được hương vị của nó, vì trà mà bị hãm sai cách, hương vị thuần tý cũng sẽ mất đi.
- Trầm hương cũng vậy, trầm hương chính là thứ hương tuyệt vời nhất mà tự nhiên đã ban tặng cho loài người. Thưởng hương trầm cũng là một thú vui tao nhã của nhiều người, hương trầm quả đúng là thứ hương độc nhất vô nhị và vô cùng xứng đáng với giá trị của nó.
- Hương trầm đã đi vào đời sống văn hóa tín ngưỡng của người Việt như một nét đẹp truyền thống vừa gần gũi mà linh thiêng đến vậy. Khi trầm được đốt lên và tỏa hương, ai cũng đều tin rằng đó chính là chiếc cầu nối hai thế giới hữu hình và vô hình lại với nhau. Nhìn làn khói bồng bềnh, ngửi mùi thơm đặc biệt, người ta thường hay chìm đắm và bắt đầu nghĩ ngợi, suy ngẫm một cách trầm tư.
- Ấy vậy mà còn gì tuyệt vời hơn khi hai cái thú vui tao nhã ấy lại kêt hợp với nhau thành “nghệ thuật hưởng trầm”. Hương trầm hoà cùng hương trà, tạo nên hương thơm thanh khiết, tinh tế, có một không hai, không gì sánh bằng. Nhấp một ngụm trà tinh túy, ngửi một hương trầm khoan khoái, con người tận hưởng cuộc sống an lạc trong cõi lòng.
Có thể nói, uống trà và thưởng trầm đã dần dà trở thành một nét đẹp văn hóa linh thiêng của con người Việt Nam. Đây quả là một sự hòa quyện vô cùng tuyệt hảo đến không ngờ!